Ngân hàng tinh trùng còn hiếm, không hiếm thanh niên kiếm sống bằng “vốn tự có”.
Gian nan kiếm “giống”
Vợ
chồng P. (Hà Nội) cưới nhau gần 1 năm nhưng vẫn chưa có con. Vì là cháu
đích tôn trong dòng tộc nên lại càng sốt ruột, vợ chồng anh dẫn nhau
tới bệnh viện khám và gần như chết đứng khi bác sỹ thông báo: “Không có
tinh trùng”.
Chuyện quá sốc đối với P. vì trước
giờ vốn anh vốn khỏe mạnh, tướng tá to con, lại là cầu thủ bóng đá của
công ty. Hai vợ chồng quyết đi khám thêm 2-3 lần tại 2-3 bệnh viện khác
nhau với hy vọng kết quả khám lần trước sai. Thế nhưng, kết luận lần nào
cũng giống nhau, anh tốn bao công thuốc men, bồi dưỡng ăn uống, nghỉ
ngơi với suy nghĩ chắc sự "không có tinh trùng" là tạm thời do căng
thẳng, mệt mỏi.
Thế nhưng, đằng đẵng đã 3 năm trôi
qua, vẫn không có chút thay đổi gì. Chồng thì bi quan chán nản, đá thúng
đụng nia khiến vợ càng thêm buồn nản. Sau một thời gian trăn trở, vợ P.
quyết định đi thụ tinh nhân tạo, ngặt nỗi đến bệnh viện ngân hàng tinh
trùng khan hiếm nên chị phải tự đi xin.
Những tưởng
việc dễ dàng, nhưng khi mở lời mới thấy khó khăn. Nhờ tràn lan thì chị
không dám vì sợ vừa không đảm bảo chất lượng tinh trùng, lại sợ lộ
chuyện chồng chị sẽ tự ái. Kiếm mãi, mới dám mở lời với cô em gái ruột
thì gặp cái lắc đầu đầy nước mắt: “Em thương chị, nhưng mong chị hiểu,
đây là chuyện tế nhị, em không thể san sẻ…”
Hết
cách chị đành lên mạng tìm hiểu, mong mua được tinh trùng. Những câu
chào mời hiến tặng, bán đầy rẫy trên mạng khiến chị không khỏi hoang
mang. Ví như: “Mình là sinh viên, đã tặng tinh trùng 1 lần. Nếu ai cần
biết thông tin thêm có thể chat với yahoo: …. Nếu người nào cần thì mình
có thể "bán". Nhưng tôi cũng chân thành nói trước nếu ai thật sự có cái
"tâm" tôi sẵn sàng "tặng"!... Mình nói thêm, mình không cho nhiều đâu,
chỉ 1 - 2 người nữa thôi. Vì việc bán vi phạm pháp luật nên mình không
bán nữa, nhưng phải chịu chi phí đi lại cho mình (nếu có). Ai quan tâm
thì để lại e-mail hoặc số điện thoại vào nick Yahoo ở trên”.
![]() |
Việc mua bán tinh trùng nhan nhản sẽ để lại những hệ lụy khôn lường |
Hay
như: “Mình sinh năm 1984, ngoại hình cân đối, cao 1m71, nặng 68kg, nhóm
máu A, gen di truyền tốt, đang công tác tại một cơ quan nhà nước
ở,...có sức khoẻ tốt (hàng năm luôn đi kiểm tra sức khoẻ định kỳ), có
lối sống lành mạnh văn hoá, tốt nghiệp đại học chính quy Hà Nội. Mình
muốn hiến tặng tinh trùng của mình cho phụ nữ có chồng bị vô sinh hoặc
độc thân muốn có con".
Bán tinh trùng là công việc
không khó và mang đến thu nhập tốt cho nhiều thanh niên. Vậy nên, ngày
nay trên cộng đồng mạng xuất hiện ngày một nhiều hơn những dòng tin rao
bán, mời gọi mua tinh trùng với cái giá khó tin, dao động từ 3-4 triệu
đồng cho tới cũng 8-10 triệu đồng, tùy thuộc vào việc cho gián tiếp (qua
bệnh viện) hay trực tiếp (quan hệ).
“Quan hệ” trực tiếp là tốt nhất?
Đọc xong những lời quảng cáo cho tặng/bán, đính kèm cách cho tinh trùng càng khiến chị thêm lo lắng.
“- Theo hình thức hiến gián tiếp:
Cách
1: Sau khi xét nghiệm sức khỏe đầy đủ thì 2 bên gặp nhau ở Bệnh viện
rồi hiến theo chỉ dẫn của bác sỹ (tiến hành hiến tại bệnh viện).
Cách
2: Sau khi xét nghiệm sức khỏe đầy đủ thì 2 bên gặp nhau ở khách sạn
rồi tiến hành thụ tinh thông qua dụng cụ hỗ trợ (dùng bơm kim tiêm để
tiến hành cho tinh trùng thụ tinh với trứng).
- Theo hình thức hiến trực tiếp (nếu bên nhận yêu cầu):
Cách 3: Sau khi xét nghiệm sức khỏe đầy đủ, 2 bên hẹn gặp nhau ở khách sạn và tiến hành hiến trực tiếp”.
Sau
nhiều thông tin loạn trên mạng, cuối cùng chị cũng gửi mail liên lạc và
xin được số điện thoại với tư tưởng là gặp nhau thảo luận và hiến ở
bệnh viện. Thế nhưng, với giá đưa ra khá chát, chi phí đi lại vào TP.HCM
tốn kém nên chị vẫn lần lữa. Đến một hôm, gặp được người tự nguyện hiến
tặng thì lại cương quyết: “Trực tiếp là tốt nhất, anh cho nhiều lần
rồi, cứ phải trực tiếp mới có kết quả…”.
Đến nước
này thì quả là quá nguy hiểm, không biết con chị tương lai có bị dính
kết hôn cận huyết không hay chẳng may chồng chị biết, liệu anh có chấp
nhận?".
Chuyện vợ chồng hiếm muộn, chồng không đủ
khả năng sinh con... xuất hiện ngày một nhiều trong xã hội. Nguyên nhân
của tình trạng này phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố như môi trường sống,
đồ ăn thức uống, bẩm sinh... Do đó, chuyện các bà vợ đến bệnh viện để
xin con, hoặc tự tìm mua tinh trùng để sinh con ngày một nhiều hơn. Lợi
dụng điều này, việc mua bán tinh trùng cũng gây ra nhiều biến tướng.
Đằng sau việc buôn bán này là không ít những câu chuyện bi hài. Nhiều
người đã trở thành con mồi béo bở để những đối tượng lừa đảo lợi dụng.
Mặc
khác, bên cạnh những ý kiến đồng thuận, cảm thông cho gia đình hiếm
muộn, mong con; còn là sự phản đối kịch liệt, ảnh hưởng đến đời sống,
tinh thần, thuần phong, mỹ tục của người Việt Nam. Mua bán không kiểm
soát, một người có thể cho tinh trùng nhiều người sẽ dẫn tới nhiều đứa
trẻ sinh ra có cùng cha. Nếu sau này những đứa trẻ đó gặp nhau, kết hôn
sẽ dẫn tới tình trạng hôn nhân cận huyết.
Hơn nữa,
việc cho nhận tinh trùng thông qua quan hệ trực tiếp còn dẫn tới các
bệnh truyền nhiễm nguy hiểm như HIV, giang mai, lậu...Nguy hiểm hơn khi
các đối tượng mua bán tinh trùng thường hoạt động lén lút, lý lịch không
rõ ràng, họ chỉ thực sự nổi bật qua những lời quảng cáo “có cánh”, rất
dễ lôi kéo người hiếm muộn mua bán phạm pháp mà có thể “tiền mất tật
mang”, bởi theo Luật hiến, ghép mô, tạng quy định “nghiêm cấm việc mua
bán tinh trùng dưới mọi hình thức. Một người chỉ được hiến, tặng tinh
trùng một lần trong đời”.
GS.TS
Quản Hoàng Lâm, Giám đốc Trung tâm Công nghệ phôi, Học viện Quân y từng
cho biết trên Người đưa tin: "Luật pháp Việt Nam quy định rất rõ: 3 đời
không được kết hôn, vì kết hôn cận huyết thống sẽ có nhiều nguy cơ ảnh
hưởng tới giống nòi như tăng bệnh bẩm sinh di truyền, đồng hợp tử gen
lặn và một số căn bệnh khác. Việc hiến tặng tinh trùng, được cho là một
trong những nguyên nhân gây nên kết hôn cận huyết thống”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét